Tổng hợp những bài thơ của Huy Cận – Tác phẩm tiêu biểu nhất

Thơ Huy Cận trước và sau cách mạng tháng 8 có những thay đổi rõ rệt. Tuy nhiên, ông luôn giữ vững sự hàm súc, giàu chất triết lí trong từng câu thơ của mình. Là đại diện xuất sắc của phong trào thơ mới, hãy cùng trang web văn học khám phá những tác phẩm của Huy Cận ngay sau đây.

Tổng hợp các tác phẩm của Huy Cận

Các tác phẩm tiêu biểu của Huy Cận rất đa dạng, trong đó bao gồm thơ, tự truyện và những bài viết tiểu luận phê bình văn học.

Thơ Huy Cận trước cách mạng tháng 8

Thơ của tác giả Huy Cận chia thành 2 giai đoạn chính gồm: Trước cách mạng tháng 8 và sau cách mạng tháng 8. Trong đó, ở giai đoạn trước cách mạng nhà thơ đã ra mắt 2 tập thơ gồm:

Gồm các bài thơ sau:

  1. Trình bày
  2. Thân thể
  3. Buồn
  4. Buồn đêm mưa
  5. Trông lên
  6. Xuân
  7. Cầu khẩn
  8. Tình tự
  9. Đi giữa đường thơm
  10. Hối hận
  11. Vỗ về
  12. Chiều xưa
  13. Đẹp xưa
  14. Học sinh
  15. Tựu trường (I)
  16. Tiễn đưa
  17. Em về nhà
  18. Tràng giang
  19. Thuyền đi
  20. Vạn lý tình
  21. Gánh xiếc
  22. Dấu chân trên đường
  23. Thu
  24. Hoạ điệu
  25. Nhớ hờ
  26. Hồn xa
  27. Trò chuyện
  28. Giấc ngủ chiều
  29. Ngủ chung
  30. Song song
  31. Cách xa
  32. Tình mất
  33. Chết
  34. Nhạc sầu
  35. Ngậm ngùi
  36. Ê chề
  37. Xuân ý
  38. Bình yên
  39. Lời dịu
  40. Khung tình
  41. Điệu buồn
  42. Quanh quẩn
  43. Chiều xuân
  44. Mưa
  45. Thu rừng
  46. Áo trắng
  47. Bi ca
  48. Tâm sự
  49. Hồn xuân
  50. Mai sau

Gồm các bài thơ sau:

  1. Áo xuân
  2. Cảm thông
  3. Cây lúa
  4. Chiêm bao (I)
  5. Có tình yêu nào mà không đau
  6. Gió một hướng…
  7. Gối tay
  8. Hoa đăng
  9. Hoa về
  10. Hỏi mặt trời
  11. Hỡi em yêu, hỡi em thương
  12. Hương dậy đất
  13. Lên đàng
  14. Lửa quanh đời
  15. Mộng sắc duyên
  16. Muộn màng
  17. Nằm nghe người thở
  18. Nằm trong tiếng nói…
  19. Nắng đào
  20. Sơ khai
  21. Thần thánh chết rồi
  22. Tin vui
  23. Tình đau một thuở
  24. Trời xanh
  25. Trời, biển, hoa, hương
  26. Vĩnh viễn

Thơ của Huy Cận sau cách mạng tháng 8

Gồm các bài thơ sau:

  1. Anh tài Lạc
  2. Năm người con gái anh hùng Cẩm Phả
  3. Bác phở Cầu
  4. Trước vịnh Hạ Long, một chiều
  5. Mưa thu trên công trường than
  6. Những cái chết
  7. Người nữ thanh niên thợ mỏ
  8. Chiến sĩ cuốc than
  9. Chuyện anh Phòng đấu tranh
  10. Đổi thịt thay da
  11. Còn thân, phải đổi đời
  12. Thăm bạn công nhân Hoa kiều
  13. Vệt lá trên than
  14. Thu về trên Đèo Nai
  15. Đoàn thuyền đánh cá

Gồm các bài thơ sau:

  1. Giữa lòng thế kỷ
  2. Xuân hành
  3. Suối
  4. Nằm trong tiếng nói…
  5. Ca dao kháng chiến: Giữ bí mật
  6. Ca dao kháng chiến: Cướp súng giặc giết giặc
  7. Ca dao kháng chiến: Không dùng hàng địch
  8. Ca dao kháng chiến: Không bán hàng cho địch
  9. Ca dao kháng chiến: Tự động tiếp tế
  10. Ca dao kháng chiến: Tăng gia sản xuất
  11. Ba bài thơ xuân: Hoa lay bóng sáng…
  12. Ba bài thơ xuân: Đồng quê bát ngát…
  13. Ba bài thơ xuân: Quanh nơi làm việc
  14. Mấy vần thơ lẻ (1)
  15. Mấy vần thơ lẻ (2)
  16. Mấy vần thơ lẻ (3)
  17. Mưa mười năm sau
  18. Bắt cô trói cột
  19. Tòng quân
  20. Gặt lúa đêm trăng
  21. Ai về Mai Lĩnh, Chúc Sơn
  22. Tặng đồng chí trở về Bình - Trị - Thiên
  23. Em tiếc
  24. Tiếng dân tộc
  25. Chín
  26. Trời mỗi ngày lại sáng
  27. Em bé và mặt trăng
  28. Em bé Thừa Thiên
  29. Anh Đáp tự thiêu
  30. Gửi anh lính miền Nam
  31. Đêm xuân này…
  32. Buổi sáng hôm nay
  33. Chiều thu quê hương
  34. Các anh không bao giờ vắng mặt
  35. Tặng đồng chí Nguyễn Tấn Anh
  36. Được tin con tập đi
  37. Lúa lổ
  38. Thơ mừng được mùa lúa

Gồm các bài thơ sau:

  1. Biển rộng sông dài hay là bay qua Xi-bê-ri
  2. Chiêm bao tại Kazan
  3. Tám lăm, lòng mẹ như hoa
  4. Đồng chí mù ở Ki-ép
  5. Một ngày cuối năm
  6. Trên đường đến quê hương Mao chủ tịch
  7. Chiếc gương thống nhất
  8. Thăm Vạn Lý Trường Thành
  9. Đến Tây Hồ nhớ Bạch Cư Dị
  10. Nhớ em bé Trung Quốc
  11. Tạm biệt
  12. Hội hoa

Gồm các bài thơ sau:

  1. Ba lần về thăm Bát Tràng
  2. Bài ca Bắc Hưng Hải
  3. Giao ước
  4. Chị tổ trưởng mới
  5. Sập lò Cái Đá
  6. Tiếng sáo anh Điều mù
  7. Thức giấc ở Hồng Gai
  8. Mỏ than
  9. Chị ngồi khâu lưới
  10. Mưa xuân trên biển
  11. Một đêm thức trong mưa bão
  12. Quê muối, quê than
  13. Nửa mùa xuân
  14. Phú Lợi
  15. Chặt tay lũ quỷ
  16. Nghe đài nhắn tin vào Nam
  17. Chiêm bao (II)
  18. Con chú trong Nam nóng lòng nhìn mặt bố2
  19. Gặp đồng chí tập đoàn đánh cá miền Nam
  20. Hai hình người gỗ
  21. Gặp một chị điên
  22. Bóng trên phổi con2
  23. Cháu bé tập ru
  24. Mấy vần thơ xuân: Sang xuân
  25. Mấy vần thơ xuân: Chiều xuân bên đường
  26. Mấy vần thơ xuân: Hoa giữa nắng
  27. Xuân về trong bệnh viện
  28. Trưa
  29. Hoa sấu, bầy ong
  30. Mấy vần tứ tuyệt: Chiều xanh trứng sáo…
  31. Mấy vần tứ tuyệt: Chợp mắt chiêm bao
  32. Mấy vần tứ tuyệt: Anh thương em…
  33. Anh viết bài thơ…
  34. Về thăm chùa Keo
  35. Anh ngã xuống trời vừa hửng sáng
  36. Tặng Đảng
  37. Mười hai năm, em lớn lên2
  38. Chuyện một cây đa
  39. Trăng xuân
  40. Xin nhớ, đừng quên!
  41. Thành phố mới Stalinstat
  42. Thơ tặng Béc-tôn Bờ-re-sơ
  43. Xem tranh Tề Bạch Thạch
  44. Tặng Na-dim Hích-met
  45. Chao Quy-ba, chào Ghi-len
  46. Đất đẻ thêm con cho mặt trời
  47. Ga đầu vu trụ: Mạc Tư Khoa
  48. Trăng sao cũng hoá xứ người
  49. Quê quán lòng ta
  50. Lại thấy thần tiên đất nở hoa

Gồm các bài thơ sau:

  1. Hai bàn tay em
  2. Mỗi sáng mai về
  3. Tuần lễ của con
  4. Chiếc áo cũ của bé
  5. Hè về…
  6. Buổi trưa hè
  7. Gió
  8. Chong chóng
  9. Con chim chiền chiện
  10. Tựu trường (II)
  11. Chị và em
  12. Trái cam, trái đất
  13. Cây chuối
  14. Thơ đố
  15. Con tôm
  16. Con cóc
  17. Con sóc
  18. Điện về hợp tác xã
  19. Thương trâu
  20. Thi nghé
  21. Trong hội mùa xuân
  22. Chờ con ra đời
  23. Mẹ con
  24. Em bé và mặt trăng
  25. Con chú trong Nam nóng lòng nhìn mặt bố
  26. Được tin con tập đi
  27. Bóng trên phổi con
  28. Mỗi chiều tới đón con về…
  29. Quạt cho con ngủ
  30. Hôm nay con vào đội…
  31. Thầy giáo đi tòng quân
  32. Nhớ em bé Trung Quốc
  33. Vừ A Dính
  34. Em tiếc
  35. Hai em bé miền Nam bẻ gãy một trận càn của địch
  36. Mười hai năm, em lớn lên
  37. Em bé Thừa Thiên
  38. Em bé Quảng Bình
  39. Phù Đổng Thiên Vương

Gồm các bài thơ sau:

  1. Một nét Vĩnh Linh
  2. Phố nhỏ ngày tòng quân
  3. Mỗi khi qua phà Ghép
  4. Chùm tứ tuyệt
  5. Mẹ con con mèo
  6. Sang sông đêm thu
  7. Thuyền
  8. Những ngày con sơ tán
  9. Chiều thứ bảy
  10. Về thăm quê nhà
  11. Gửi quê hương Hương Sơn
  12. Đường Hoàng Liên Sơn
  13. Biển
  14. Điệu múa Kà Tu
  15. Tàu bay đêm
  16. Mang nặng đẻ đau
  17. O Trà, em gái tôi
  18. Chú tôi
  19. Gió lạnh chiều đông
  20. Được tin thầy học đầu tiên chết
  21. Bà ơi ngày hạ…
  22. Phố Đông Ba của tôi ngày bé
  23. Nhớ buổi đầu tiên…
  24. Thăm mùa Huế đẹp
  25. Huế vấn vương
  26. Phố Hàng Gai ngắn bên Hồ Kiếm
  27. Dặn con
  28. Ánh sáng non
  29. Cu làm xấu
  30. Bố đứng nhìn biển cả
  31. Dòng thơ gối vụ
  32. Thơ nữa, thơ về…
  33. Hỏi hoa hoàng lan
  34. Áo xuân
  35. Sáo
  36. Chép bài thơ cũ
  37. Trời xanh
  38. Chiêm bao (I)
  39. Vào bệnh viện
  40. Em đến khi anh…
  41. Thư gửi con gái Xuân Bích
  42. Thư gửi con gái Lệ Duyên
  43. Nằm bệnh viện, nhớ con út Thu Anh
  44. Hỡi em - yên - lặng…
  45. Hoài niệm xa xưa
  46. Chiếc hôn
  47. Hạt lại gieo
  48. Nhấp nháy trời xa
  49. Bên biển
  50. Trái Đất còn quay
  51. Có những ban mai
  52. Đêm cuối năm đọc sách
  53. Ta viết bài thơ gọi biển về
  54. Say mùa hè
  55. Con chim hoạ mi
  56. Nhạc ơi!
  57. Có bài ca…
  58. Angkor
  59. Viết đêm 30 tháng tư 1974
  60. Giọng em
  61. Một sáng mai xuân…
  62. Tương tư ngàn trạm
  63. Chiếc đồng hồ nơi tay
  64. Mơ cho đã…
  65. Buổi sáng đời ta
  66. Nỗi đau thương
  67. Lại nhớ em
  68. Tin xuân
  69. Tiếng biển về khuya
  70. Chiều xuân bên sông Mê Kông
  71. Cành bàng xương mảnh
  72. Một sáng mưa xuân
  73. Ta nằm lưng núi
  74. Dưa An Tiêm
  75. Dạo trên bờ biển
  76. Bãi biển cuối hè
  77. Dậy sớm
  78. Áo thời gian
  79. Mưa đêm rừng cọ
  80. Lượng vui
Thơ huy cận
Thơ Huy Cận

Truyện

Phê bình văn học

Những bài thơ Huy Cận trước cách mạng tháng 8 hay nhất

Những bài thơ của Huy Cận trước các mạng tháng 8 chất chứa những nỗi buồn hiu quạnh về cuộc đời, kiếp người, quê hương đất nước. Huy Cận dường như đang tìm đến thơ ca và thiên nhiên để có niềm vui, sự sống nhưng vẫn chưa thoát khỏi bế tắc.

Một số bài thơ của Huy Cận trước cách mạng mà bạn không thể bỏ qua gồm:

1/ Tràng giang

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp, Con thuyền xuôi mái nước song song. Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả; Củi một cành khô lạc mấy dòng.

Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu, Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều. Nắng xuống, trời lên sâu chót vót; Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.

Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng; Mênh mông không một chuyến đò ngang. Không cầu gợi chút niềm thân mật, Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.

Lớp lớp mây cao đùn núi bạc, Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa. Lòng quê dợn dợn vời con nước, Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

2/ Thuyền đi

Trăng lên trong lúc đang chiều, Gió về trong lúc ngọn triều mới lên. Thuyền đi, sông nước ưu phiền; Buồm treo ráng đỏ giong miền viễn khơi.

Sang đêm thuyền đã xa vời; Người ra cửa biển, nghe hơi lạnh buồn. Canh khuya tạnh vắng bên cồn, Trăng phơi đầu bãi, nước dồn mênh mang.

Thuyền người đi một tuần trăng, Sầu ta theo nước, tràng giang lững lờ. Tiễn đưa dôi nuối đợi chờ - Trông nhau bữa ấy, bây giờ nhớ nhau.

Thơ tình Huy Cận
Dấu chân trên đường

3/ Dấu chân trên đường

Ai biết đường kia dậm mấy lần? Gió vừa thổi lạc dấu muôn chân. Làm sao góp lại nâng xem thử Những bước vu vơ xa lại gần.

Thôi đã tan rồi vạn gót hương Của người đẹp tới tự trăm phương. Tan rồi những bước không hò hẹn Đã bước trùng nhau một ngả đường.

Cây mở cành xanh, nghiêng lá phơi; Bụi gieo trên lá, dội nên lời Bâng khuâng kể lại bao câu chuyện Của những bàn chân rỗ dấu đời.

Đã vậy bao lần rồi thế nhỉ? Và sau này nữa, dấu chân ai Sẽ ghi rồi xoá trên đường bạc Mỗi lúc trời đau gió thở dài.

4/ Hồn xa

Thuở xưa, Chức Nữ buồn sông Ngân, Có kẻ ngồi thương ở dưới trần; Chạnh nỗi tương tư khôn giãi tỏ, Muôn sao bàng bạc sầu không gian.

Từ buổi tiên đi, sầu cũng nhỏ, Nhân gian thôi nhớ chuyện trên trời; Đại bàng vỗ cánh muôn năm trước, Ai biết trời xưa rộng mấy khơi!

Bích Câu đâu nửa bóng chàng Uyên? Sông núi thô sơ bặt tiếng huyền. Có lẽ hồn ta không đẹp nữa, Nét thần thôi hoạ bức thiên duyên.

Giấc mộng Minh Hoàng không trở lại, Trăng ôi! ai chép nhại Nghê thường? Cõi đời cúi mặt quên xa biếc, Đi hết thời gian, không nhớ thương.

5/ Mưa

Mưa giong buồn sợi xuống lơi lơi, Lạnh của không gian thấm xuống người. Rơi rớt về đây muôn hướng gió; Lòng sầu vạn dặm gió mưa phơi.

Hiu hắt đày tôi giữa xứ hờ. Ý buồn tự kể mộng bâng quơ. Tương tư thấp thoáng sau khe cửa, Tuy chẳng mong ai cũng đợi chờ.

Tôi luồn tay nhỏ hứng không gian, Với gió xa xôi lạnh lẽo ngàn. Tôi để cho hồn theo với lá, Xiêu xiêu cúi nhẹ trút buồn tràn.

Buồn hão nhưng lòng chẳng biết nguôi. Buồn mưa không định, chỉ ngùi ngùi, Lòng êm như chiếc thuyền trên bến Nghe rét thu về hạ bớt mui…

6/ Áo xuân

Sớm nay khoác áo màu vô định Ra gặp mùa xuân đến giữa đàng Lá biếc đưa thoi xuyên vĩnh viễn Gió là sợi thắm của thời gian.

Ta vận tấm xuân đi hớn hở Tâm tư ngào ngạt hiến dâng đời Thân cũng hát lừng cao nhịp lửa Hoa thiên thu hẹn nở cùng môi.

Lòng chim gieo sáng vệt vân sa Trên bước đường xuân trở lại nhà. Mở sách chép rằng: Vui một sáng Nghìn năm còn mãi tấm lòng ta.

7/ Hoa đăng

Khi ta đến các người đà đến cả Có Thiên nhiên, suối chị với rừng anh Cỏ vạn đại đã quen chiều óng ả Liễu thiên thu từng thuộc lối buông mành.

Chim siêng hót đã mấy đời ngọt giọng Bướm chăm bay nhẹ cánh thuở lâu rồi Đất duyên dáng những vú đồi mơ mộng Trời xanh sao dưới nước ngọc tuôn trôi.

Chắc vui lắm nên về đông đủ vậy ánh muôn sao vương mỏng sợi tơ chăng Ta đang ngủ trong luân hồi tỉnh dậy Thấy trần gian là một hội hoa đăng.

Hoa nhảy múa nối vòng quanh tháng biếc Ca ngợi bốn mùa công chúa nguy nga Và tất cả đã rạng màu yến tiệc Đủ cả rồi, duy thiếu một mình ta.

Ta hớn hở khoan thai vào nhập cuộc, Góp vui chung với nhịp máu lòng say Ta đi tới trong đời hơi chậm bước Gặp Thiên nhiên như gặp bạn lâu ngày.

Ta ngây ngất thắp cao hồn đuốc rạng Cuộc vui chung cùng góp ánh muôn sao Và tự lúc hồn ta qua cửa sáng, Hội hoa đăng bừng nhạc thắm xôn xao.

8/ Hỏi mặt trời

Mặt trời! Ta nhìn ngươi ngây ngất Và bóng thân ta nằm xuống đất - Bóng ta một nửa đêm nguyên thuỷ Mặt trời! Tư tưởng ta nhìn ngươi Và bóng hồn ta nằm xuống đời

Gió thổi dọc ngày Trái rụng hoa bay Dọc đời, gió thổi thân tàn rụng Mùa chết vui sao giữa hội này

Nằm nghe gió thổi ngoài vô tận Mà niết trăm hoa đã sẵn sàng Mà biết trăm hồn không oán hận Nghe tin gió gọi đón mùa sang

Dọc đời gió thổi Thịt tàn xương cốt Dọc ngày gió thổi Hoa tàn trái thối Hột cát trăng sao lại nở cười

9/ Hương dậy đất

Chim hót vòm xanh, hương dậy đất, Hôm nay vũ trụ mở huy hoàng Đi ra hoa bướm không tin trước, - Sực nhớ đêm rồi đã ngủ lang.

10/ Trời xanh

Em ơi! Trời xanh Như là tuổi nhỏ Đôi cây giao cành Bên đường, vui sao!

Giờ đây trưa rồi Chim đà nghỉ hát Lá đà nghỉ quạt Mành hoa bồi hồi

Đời nằm rất êm Mây thưa buông rèm Thời gian rất nhẹ Qua mành tóc em.

Mây hiu hiu bóng Mi tơ dệt mộng Em là trời xanh Nhìn qua cửa động.

Trưa nay trong nhà Ghế bàn yên ngủ Riêng hai lòng ta Nằm trong vũ trụ

Chùm thơ của Huy Cận sau cách mạng tháng 8 xuất sắc

Khác với những tác phẩm của Huy Cận trước 1945, phong cách thơ Huy Cận sau này mang đậm tính cách mạng và chính trị.

1/ Đoàn thuyền đánh cá

Mặt trời xuống biển như hòn lửa, Sóng đã cài then, đêm sập cửa. Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi, Câu hát căng buồm cùng gió khơi.

Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng, Cá thu biển Đông như đoàn thoi Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng. Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!

Thuyền ta lái gió với buồm trăng Lướt giữa mây cao với biển bằng, Ra đậu dặm xa dò bụng biển, Dàn đan thế trận lưới vây giăng.

Cá nhụ cá chim cùng cá đé, Cá song lấp lánh đuốc đen hồng, Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé. Đêm thở: sao lùa nước Hạ Long.

Ta hát bài ca gọi cá vào, Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao. Biển cho ta cá như lòng mẹ Nuôi lớn đời ta tự buổi nào.

Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng. Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông, Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.

Câu hát căng buồm với gió khơi, Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời. Mặt trời đội biển nhô màu mới, Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.

2/ Các vị La Hán chùa Tây Phương

Các vị La Hán chùa Tây Phương Tôi đến thăm về lòng vấn vương. Há chẳng phải đây là xứ Phật, Mà sao ai nấy mặt đau thương?

Đây vị xương trần chân với tay Có chi thiêu đốt tấm thân gầy Trầm ngâm đau khổ sâu vòm mắt Tự bấy ngồi y cho đến nay.

Có vị mắt giương, mày nhíu xệch Trán như nổi sóng biển luân hồi Môi cong chua chát, tâm hồn héo Gân vặn bàn tay mạch máu sôi.

Có vị chân tay co xếp lại Tròn xoe tựa thể chiếc thai non Nhưng đôi tai rộng dài ngang gối Cả cuộc đời nghe đủ chuyện buồn…

Các vị ngồi đây trong lặng yên Mà nghe giông bão nổ trăm miền Như từ vực thẳm đời nhân loại Bóng tối đùn ra trận gió đen.

Mỗi người một vẻ, mặt con người Cuồn cuộn đau thương cháy dưới trời Cuộc họp lạ lùng trăm vật vã Tượng không khóc cũng đổ mồ hôi.

Mặt cúi, mặt nghiêng, mặt ngoảnh sau Quay theo tám hướng hỏi trời sâu Một câu hỏi lớn. Không lời đáp Cho đến bây giờ mặt vẫn chau.

Có thực trên đường tu đến Phật Trần gian tìm cởi áo trầm luân Bấy nhiêu quằn quại run lần chót Các vị đau theo lòng chúng nhân?

Nào đâu, bác thợ cả xưa đâu? Sống lại cho tôi hỏi một câu: Bác tạc bấy nhiêu hình khổ hạnh Thật chăng chuyện Phật kể cho nhau?

Hay bấy nhiêu hồn trong gió bão Bấy nhiêu tâm sự, bấy nhiêu đời Là cha ông đó bằng xương máu Đã khổ, không yên cả đứng ngồi.

Cha ông năm tháng đè lưng nặng Những bạn đương thời của Nguyễn Du Nung nấu tâm can, vò võ trán Đau đời có cứu được đời đâu.

Đứt ruột cha ông trong cái thuở Cuộc sống giậm chân hoài một chỗ Bao nhiêu hi vọng thúc bên sườn Héo tựa mầm non thiếu ánh dương.

Hoàng hôn thế kỷ phủ bao la Sờ soạng cha ông tìm lối ra Có phải thế mà trên mặt tượng Nửa như khói ám, nửa sương tà.

Các vị La Hán chùa Tây Phương! Hôm nay xã hội đã lên đường Tôi nhìn mặt tượng dường tươi lại Xua bóng hoàng hôn, tản khói sương.

Cha ông yêu mến thời xưa cũ Trần trụi đau thương bỗng hoá gần! Những bước mất đi trong thớ gỗ Về đây, tươi vạn dặm đường xuân.

Tác phẩm của Huy Cận
Con chim chiền chiện

3/ Con chim chiền chiện

Con chim chiền chiện Bay vút, vút cao Lòng đầy yêu mến Khúc hát ngọt ngào.

Cánh đập trời xanh Cao hoài, cao vợi Tiếng hót long lanh Như cành sương chói

Chim ơi, chim nói Chuyện chi, chuyện chi? Lòng vui bối rối Đời lên đến thì…

Tiếng ngọc trong veo Chim gieo từng chuỗi Lòng chim vui nhiều Hát không biết mỏi.

Chim bay, chim sà Lúa tròn bụng sữa Đồng quê chan chứa Những lời chim ca.

Bay cao, cao vút Chim biến mất rồi Chỉ còn tiếng hót Làm xanh da trời…

Con chim chiền chiện Hồn xanh quê nhà Sáng nay lại hót Tưng bừng lòng ta.

4/ Người nữ thanh niên thợ mỏ

Hòn đá quá nặng. Nhờ tay, Tâm ơi! Tâm ghì tay thẳng: Đá lên, xe dời.

Con gái Hải Ninh Đi làm thợ mỏ Ai đừng có khinh Mạnh như cần gió.

Tảng đá cao cao Một trèo hất đổ. Nam mà bằng beo, Nữ xin bằng hổ.

Cái tầng thiên thẹo Chị đẽo cho bằng. Cuốc hay là kéo? Đá nhào băng băng.

Cái xe có bò, Tâm đến xe dậy, Cái xe có cặm, Tâm đến xe đi.

Tâm vừa hai mươi, Trẻ như chế độ. Tay cuốc miệng cười, Đời thơm nắng gió.

Trên đèo dưới biển Than đẹp than huyền, Đời than trẻ lại Với người thanh niên.

Tâm ơi, giúp tay! Tâm ơi đẩy hộ! Tâm như ánh ngày Chói tràn mọi chỗ…

5/ Tòng quân

Núi buổi chiều gió thổi, Đây là cuộc khởi hành, Chiều qua tiếng loa gọi, Vang lừng rừng núi quanh. Anh đi vào bộ đội, Em ở nhà thay anh. Gió giữa hai sườn núi Loa gọi giờ tòng chinh.

Giữa mùa xuân gió thổi Trai làng một nửa ra đi.

Một chiều Vĩnh Yên năm ngoái, Tôi nghe loa gọi tòng quân. Nương sắn lòng tôi thoai thoải Theo chân các chị tần ngần Theo bước các anh hăng hái. Tòng quân nô nức ngày xuân!

Nay hoa cau tủa ngà, Nay bụi mía sắc lá, Nay bóng mây trên nội Đang ủ vàng lúa xanh. Mùa gặt tới lại vắng Cầu chúc anh an lành.

Tiếng súng rền mặt trận, Ngọn lúa ngập bờ xanh, Điệp những lòng trai gái Trong nỗi niềm chiến chinh.

6/ Gửi anh lính miền Nam

Anh lính miền Nam! Anh nghĩ gì Mỗi khi đêm về mặt trời tắt? Mỗi ngày chúng nó dẫn anh đi Là máu anh ơi! là nước mắt.

Chúng bắt anh phun lửa đốt nhà, Em bé chết thiêu anh còn nhớ? Chiều về con anh tìm gọi bố. Anh bế con, lòng có xót xa?

Anh cầm súng canh cho bọn quỷ Xẻo vú đàn bà, chọc tiết người. Chị Lý ba năm máu còn rỉ Vợ anh nhìn anh lòng sao nguôi?

Chúng căng hồn anh như tấm bia Khắp các nẻo đường anh chĩa bắn. Tìm anh chúng định hoá ra chi Miệng súng hay lòng anh khạc đạn?

Anh lính miền Nam! Anh nghĩ gì? Ngày ngày cầm súng, ngày ngày đi. Ngày làm máy bắn, làm máy chém, Đêm ngủ chiêm bao đầy máu me.

Anh là dân thợ, là dân cày Mất nước trăm năm sống đoạ đầy. Chúng lừa anh đi bắn xóm thợ, Vây bố dân làng. Anh đang tay?

Cái đời cha mẹ sinh cho anh Bảo vệ nước nhà, xây hạnh phúc. Giặc Mỹ bên kia biển Thái Bình Muốn biến đời anh thành đống nhục.

Anh lính miền Nam! Anh nghĩ gì Mỗi khi đêm về mặt trời tắt? Mặt trời tắt, lòng anh chưa tắt. Ngày mai đừng để chúng lôi đi.

7/ Chiều thu quê hương

Chiều thu trong, lá trúc vờn đẹp quá. Lá mía xanh nhung quạt vào mái rạ Tiếng lao xao như ai ngả nón chào. Hoa mướp cuối mùa vàng rực như sao, Giếng trong lẻo, trời xanh in thăm thẳm. Chiều thu quê hương sao mà đằm thắm! Tôi bước giữa vườn, bạn với hàng cau Hút nắng tơ vàng như những đài cao Đứng lồng lộng, thu tiếng chiều vàng rợi. Vồng khoai lang xoè lá ra nằm sưởi Cùng với gà mẹ xoè cánh ấp con. Ở trước sân hà mấy đống gạch son, Hố vôi trắng nằm đợi ngày xây dựng. Trời thu trong em bé cười má ửng; Như cây sai mẹ đứng giữa chùm con. Chiều thu vàng vàng rực cả tâm hồn Của đất nước đang bồi da thắm thịt. Gió biển mặn thổi về đây tha thiết; Những con chim phơi phới cánh, chiều thu Náo nức như triều, êm ả như ru…

Một số bài thơ tình Huy Cận không thể bỏ qua

Các bài thơ của Huy Cận về chủ đề tình yêu cũng nhận được sự quan tâm của nhiều độc giả. Dưới đây là một số tác phẩm nổi bật nhất:

1/ Một sáng mai xuân

Một sáng mai xuân dừng bến xe Xốn xang em ở tiễn anh về Bâng khuâng phố rộn, đời xa vắng, Anh gọi thầm em, em có nghe?

Anh gọi: em ơi! Biết nói sao! Yêu em như tự thuở xa nào Từng yêu em trước, lòng vương vấn Lạc giữa đời, nay lại gặp nhau.

Gặp nhau chưa thoả, đã xa rồi Tội nghiệp em tôi, tội nghiệp tôi! Những cặp tình nhân muôn vạn thuở Trời ơi! Đứt ruột mỗi chia phôi.

2/ Áo trắng

Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong, Hôm xưa em đến, mắt như lòng Nở bừng ánh sáng. Em đi đến, Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng.

Em đẹp bàn tay ngón ngón thon; Em duyên đôi má nắng hoe tròn. Em lùa gió biếc vào trong tóc Thổi lại phòng anh cả núi non.

Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời; Hồn em anh thở ở trong hơi. Nắng thơ dệt sáng trên tà áo, Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.

Đôi lứa thần tiên suốt một ngày. Em ban hạnh phúc chứa đầy tay. Dịu dàng áo trắng trong như suối Toả phất đôi hồn cánh mộng bay.

Thơ của Huy Cận
Hỡi em yên lặng

3/ Hỡi em yên lặng

Khi anh xin cưới, mẹ em rằng: “Thu nó hiền thôi, ít nói năng” Tự đó hai sông hoà một biển. Nước liền với nước gắn bằng trăng.

Từ đó lòng anh cứ lắng nghe Lời im trong mỗi bước em về, Lời thầm trong mỗi câu em nói, Trong mỗi làn tay em vuốt ve.

Khi anh mệt nhọc, khi anh đau, Công việc anh lo, lửa nóng đầu Anh cứ cảm nghe từ ánh mắt Tình em ôm toả tựa hương ngâu.

Em hỡi, đời ai chẳng nửa thầm Lặng yên mới có được vang âm Tóc mềm sợi sợi nằm êm lắng, Vạn suối lòng anh chảy trở trăn.

Rồi một ngày kia anh với em Nằm luôn lòng đất giấc im lìm Tai xương anh sẽ còn nghe ngóng Hoa lá hồn em trong lặng im.

4/ Em về nhà

Thôi sáng hung rồi; em hãy đi. Tự nhiên em nhé; chớ buồn chi.. Suốt ngày nhắc nhở em từng phút, Anh đoán thuyền em đến bến gì.

Này lúc bên đường bóng đứng trưa, Thuyền em qua thác sóng xô lùa. Sông êm, bãi cát con cò đứng: Khỏi vực, lòng em hết sợ chưa?

Tới ngã ba sông, nước bốn bề, Nửa chiều gà lạ gáy bên đê. Làng xa lặng lẽ sau tre trúc; Bến cũ thuyền em sắp ghé về.

Khi bóng hoàng hôn phủ núi xa, Khi niềm tơ tưởng vướng chân, và Khi cầm không được, anh ngồi khóc: Ấy lúc em tôi đã tới nhà.

5/ Anh xa em một nửa

Em ở đâu? Anh xa em một nửa. Một nửa hồn anh lẩn quất theo em, Vào giấc ngủ nửa hồn anh bợ ngợ Gió khuya hay em bước động bên thềm?

Tình đôi ta là trăm nghìn ràng rịt Của tâm hồn của cả máu xương Ai dám bảo hồn không là da thịt Sắc hoa hồng không tách biệt làn hương.

Anh ở nơi em cùng trời cuối đất Em ở nơi anh cõi thực cõi mơ Em ở đâu mà hồn anh lẩn quất Nhớ thương em lòng ngẩn tự bao giờ.

6/ Giọng em

Giọng em vang tự trời quê Huế Nhẹ thoáng, xanh veo, mà xốn xang Nồng cháy như mồi thông núi Ngự Giọng em nửa thực, nửa mơ màng

Chỉ một lần nghe đủ nhớ đời Huống chi anh được đón bao lời Bâng khuâng em nói trong chiều lạnh Ngơ ngẩn lòng ta Huế Huế ơi!

7/ Anh mang thầm em

Anh mang thầm em trong hồn anh Như đứa trẻ thơ mãi để dành Chiếc bánh mẹ cho từ sáng sớm Anh chờ hạnh phúc những giờ xanh.

Anh mang thầm em đi trăm nơi Nhớ em, anh tự mỉm môi cười Là anh, hay chính là em đó ? Anh sống thầm em ở giữa đời

8/ Bâng khuâng

1. Chậm chuyến phà Sông thu, trời lạnh, mây như khói Chậm chuyến phà nên quen biết nhau Chốc lát qua sông, đời vời vợi Về đâu, rồi nữa biết tìm đâu ?

2. Mắt em Mắt em anh chẳng dám nhìn lâu Em đẹp, lòng anh bỗng thấy đau Mới gặp sao mà như nhớ lại. Hay dan díu tự kiếp xưa nào ?

9/ Hôn em

Hôn em vị chết trên môi Ôm em sầu não rơi đôi cánh tình Yêu em anh thoát hồn anh Nhớ em anh hẹn để dành mai sau

10/ Nhớ

Mỗi sáng mặt anh trong mặt gương Thẫn thờ còn vắng mặt em thương Bấy lâu bóng lặng buồn đơn chiếc Kính lặng buồn xa hơ đại dương.

Ví bằng mở được ngực anh ra Anh cất em vào trong thịt da Khi ngủ có em trong nhịp thở Chiêm bao tỉnh giấc khỏi buồn xa.

11/ Sống một đời

Luật của tế bào chẳng để ta Trẻ hoài với nước, với mây qua Với làn gió sớm mơn cành lá Với ánh trời xanh ngọc bốn mùa

Nhưng trẻ một lần, trời đất trẻ Trong ta, nảy nở xứ tâm hồn Cây trưa tròn bóng, sông ra cửa Biển lại dào lên những chiếc hôn

Em quý, em yêu, em của anh Tên em mát dịu, dáng em lành Tên em làm tổ mùa anh sống Nước mát mùa đi những bước xanh

Sống một đời, ta ham vạn đời Bởi vì thế giới đẹp, em ơi! Nhưng vì đẹp quá ta giao lại Chớ để người sau phải thiệt thòi

12/ Tên em

Cây đẹp thân cây, đẹp lá cành Em yêu! Em đẹp cả âm thanh Của tên em nữa, lòng vương vấn Thoáng đọc lên là xúc động anh

Anh viết trăm lần nắn nót tên Tưởng như em đẹp hiện dần lên Theo tay anh vuốt ve từng nét Em đẹp nghìn thu với chữ bền

Rộn rực lòng anh bởi quá yêu Yêu em quy tụ đủ trăm điều Đẹp trong đời đẹp, lòng ta đẹp Phơi phới trời xuân nắng gió reo

13/ Tóc em tỏa xuống mặt anh

Tóc em toả xuống mặt anh Như mưa xuống tự trời xanh mát rờn Tay em ngón ngón phím thon Đàn lên da thịt bồn chồn tháng năm Nhớ em khi đứng khi nằm Thẹn thùng dáng sống in thầm chiêm bao. Trời xanh thăm thẳm đôi sao Dặm trường ánh biếc soi vào đời anh.

14/ Yêu

Người khẽ nắm tay, tôi khẽ nghiêng mình Như sắp nói, nhưng mà không - khóm trúc Vừa động lá, ta nhận vào một lúc Cả không gian hồn hậu rất thơm tho; Gió hương đưa mùi, dìu dịu phất phơ…

Trong cảnh lặng, vẫn đưa mùi gió thoảng… Trí bâng quơ nghĩ thoáng nhưng buồn nhiều: “Chân hết đường thì lòng cũng hết yêu”. Chân đang bước bỗng e dè dừng lại - Ở giữa đường làng, mùi rơm, hoa dại…

15/ Yêu nhau nhớ mấy cho vừa

Lòng ta một khối, ơi tình Chạm đâu cũng vọng nỗi mình với ta

Yêu nhau nhớ mấy cho vừa Đâu là nỗi nhớ, đâu là nỗi thương Đâu là dằng dặc tơ vương Đâu là bóng, đâu là gương hỡi lòng Trong mình đã có ta trong Trong ta mình lại nấu nung bồn chồn

Mùa xuân vĩnh viễn em ơi! Trăm hoa chúm chím gọi mời đôi ta Mới gần, đã lại cách xa! Giá anh nuốt được thân ngà em yêu! Trong anh mỗi sáng mỗi chiều Có em, anh được thương nhiều em thương.

Lời kết

Thơ Huy Cận vừa hàm súc lại vừa giàu tính triết lí là nguồn cảm hứng bất tận cho những nhà thơ trẻ hiện nay. Ông đóng góp rất nhiều tác phẩm hay về đa dạng chủ đề cho nền văn học Việt Nam. Trong suốt sự nghiệp sáng tác, Huy Cận vinh dự được nhận nhiều giải thưởng lớn, điều này chứng minh vị trí và tầm ảnh hưởng của ông trong phong trào thơ Việt.

Xem thêm những bài thơ hay từ nhiều tác giả khác:

Link nội dung: https://stt.edu.vn/tho-huy-can-a74917.html